Tại tỉnh Vân Lâm, giám đốc Vương Diệu Khánh đã mời các bà mẹ người nhập cư mới cùng thưởng thức hương vị độc đáo của hai loại bánh ú truyền thống: bánh ú cổ điển và bánh ú vị hầu ngọc mè. Những chiếc bánh ú nóng hổi được bưng lên bàn, các bà mẹ người nhập cư mới đã không thể chờ đợi lâu hơn nữa, nhanh chóng dùng đũa gắp một miếng và từ từ thưởng thức. Ngay lập tức, hương vị phong phú lan tỏa trong miệng.
Ông Vương Diệu Khánh chia sẻ: Bánh ú cổ điển được làm từ gạo nếp dài, bên trong có tôm khô, mực, hạt dẻ, nấm hương, trứng muối, đậu phộng và hành phi. Khi ăn, hương thơm lan tỏa và bánh mềm mại mà không hề béo ngậy. Trong khi đó, bánh ú hầu ngọc mè dành cho người ăn chay có độ dẻo dai của gạo nếp được bao bọc hoàn hảo bởi hương thơm của dầu mè, kết hợp với nấm hầu thủ, nấm bào ngư, nấm hương, hạt sen và thịt chay kho, tạo cảm giác mềm mại mà không ngấy, và khi thưởng thức thì đầy ắp hương thơm ngất ngây.
Tại tỉnh Vĩnh Long, bà Nguyễn Thị Hiền – một người mẹ từ miền Nam Việt Nam, đã chia sẻ rằng ở Việt Nam, mọi người thường ăn bánh chưng, bánh tét vào dịp Tết Nguyên Đán. Ở quê hương, mẹ luôn là người chuẩn bị nguyên liệu và cả gia đình cùng nhau gói bánh. Bánh chưng Việt Nam chỉ có nhân đậu xanh và thịt lợn, không phong phú như nhân bánh ở Đài Loan. Tuy nhiên, quá trình gói bánh là thời gian cả gia đình quây quần vui vẻ bên nhau. Đó cũng là lý do khi mới sang Đài Loan, mỗi lần nhớ về, bà Hiền lại rưng rưng nước mắt vì nhớ gia đình ở Việt Nam. Nhưng sau gần 20 năm sinh sống tại Đài Loan, bà đã quen với hương vị của bánh chưng Đài Loan. Bà Hiền cười và chia sẻ rằng: “Bánh chưng Việt Nam là hương vị của nỗi nhớ quê, nhưng bánh chưng Đài Loan thì ngon tuyệt vời!”
Tại quê hương của mẹ Nguyễn Thu Trang từ miền Bắc Việt Nam, không có truyền thống ăn bánh chưng như ở Đài Loan. Nhưng mỗi dịp Tết Đoan Ngọ, vào buổi sáng, người dân thường làm một món ăn gọi là “rượu nếp”. Món này được làm từ gạo nếp trộn với men để tạo thành các viên cơm rồi ngâm trong rượu để ăn. Món ăn này có ý nghĩa diệt khuẩn, trừ sâu và cũng có tác dụng trừ tà giống như việc uống rượu hùng hoàng. Hiện nay, bà Trang đặc biệt yêu thích các loại bánh chưng phong phú với nhiều nhân ở Đài Loan.
Một người mẹ từ Myanmar, bà Qin Fang, nhớ lại ký ức thời thơ ấu với món bánh chưng đặc biệt mà mẹ bà thường làm. Bà kể: “Khi còn nhỏ, mẹ tôi thường chuẩn bị một loại bánh chưng rất đặc biệt. Gạo nếp được ngâm trong nước tro thơm để giúp dễ tiêu hóa hơn. Sau đó, bà dùng thịt khô, lạp xưởng và giăm bông để gói bánh. Đó là món bánh chưng mà tôi thường ăn khi còn nhỏ.”
Do hoàn cảnh gia đình khó khăn khi đó, nhà bà không có điều kiện mua nhiều thịt lợn tươi, nên mẹ bà đã chọn dùng thịt khô để làm nhân bánh. Sau khi đến Đài Loan, bà đã được thưởng thức bánh chưng ở đây với nhiều loại nhân phong phú và ngon hơn. Tuy nhiên, đối với bà Qin Fang, vào những thời điểm này, nỗi nhớ nhà và gia đình lại càng thêm sâu sắc và khó diễn tả thành lời.
Ông Liao Chih-wen, Giám đốc Trung tâm Bảo vệ Gia đình và Trẻ em Yunlin, nhấn mạnh rằng các bà mẹ người nhập cư phải rời xa quê hương để lập gia đình tại Đài Loan, thường phải một mình chăm sóc gia đình và con cái. Ông cảm ơn những người hảo tâm đã hỗ trợ bằng hành động thiết thực và kêu gọi xã hội quan tâm đến nhóm gia đình này, những người thường bị ngó lơ. “Một chiếc bánh ú không chỉ là thực phẩm, mà còn là cầu nối ký ức và tình thân.” Nếu người dân muốn quyên góp vật phẩm, hiện tại có thể liên hệ với các đơn vị của Trung tâm Bảo vệ Gia đình và Trẻ em Yunlin tại Beigang và Huwei để được tư vấn.