Vào lúc 3 giờ chiều nay (ngày 20), tại Tòa án Hiến pháp thuộc Tòa án Tối cao Đài Loan, phiên tòa đã diễn ra liên quan đến việc Vương Tín Phúc cùng 36 tử tù khác cho rằng án tử hình vi phạm quyền bình đẳng, quyền sống và nguyên tắc tỷ lệ được quy định trong hiến pháp. Phiên tòa cũng mở cửa cho 32 chỗ ngồi công chúng và phát sóng trực tiếp trên mạng.
Tòa án Hiến pháp đã ra phán quyết số 113 Hiến bản 8, theo đó phần án tử hình là hình phạt nặng nhất của luật hình sự chỉ được áp dụng trong những trường hợp tội phạm có tình tiết nghiêm trọng nhất và quá trình tố tụng hình sự tuân thủ yêu cầu quy trình pháp lý nghiêm ngặt nhất của hiến pháp, được coi là hợp hiến.
Tòa án Hiến pháp xác định án tử hình có điều kiện là hợp hiến. Về phần cứu trợ cho các cá nhân, tòa cho rằng toàn bộ 37 tử tù bị cáo buộc trong vụ, bao gồm Vương Tín Phúc và những người khác, có thể viện dẫn các điều kiện của bản án để yêu cầu Tổng trưởng Kiểm sát khởi kiện phúc thẩm đặc biệt, nếu các tình tiết tội phạm không phải là nghiêm trọng nhất, nếu không có luật sư bào chữa trong phiên tòa cao cấp, không có biện luận bằng lời hoặc việc áp đặt án tử hình không nhất quán. Tổng trưởng Kiểm sát cũng có thể tự động khởi kiện phúc thẩm đặc biệt theo quyền hạn của mình. Ngoài ra, nếu tử tù thành công trong việc kháng cáo phúc thẩm đặc biệt, số lần giam giữ của họ sẽ được tính lại từ đầu.
Với tư cách là một phóng viên địa phương tại Việt Nam, tôi xin trình bày lại bản tin sau:
—
**Phiên tòa về việc tuyên bố án tử hình vi hiến sẽ được công bố vào lúc 15:00 ngày 20 tháng 9**
Tòa án Hiến pháp sẽ ra phán quyết về vụ án liên quan đến tính hợp hiến của án tử hình vào lúc 15:00 ngày 20 tháng 9. Vụ việc này đã thu hút sự chú ý của dư luận và các tổ chức quyền con người trong suốt thời gian qua. Kết quả của phiên tòa có thể sẽ tác động đáng kể đến hệ thống pháp luật và việc áp dụng hình phạt tử hình trong tương lai.
Vương Tín Phúc cùng 37 phạm nhân bị kết án tử hình cho rằng án tử hình vi phạm quyền bình đẳng, quyền sống và nguyên tắc tỷ lệ trong hiến pháp, đã yêu cầu kiểm tra tính hợp hiến của quy định pháp luật và tạm dừng thi hành. Tòa án Hiến pháp đã tổ chức phiên tòa tranh luận vào ngày 23 tháng 4, mời các luật sư đại diện cho các tử tù, Bộ Tư pháp và các chuyên gia học giả để trình bày ý kiến. Buổi tranh luận đã kết thúc trong ngày.
Theo quy định tại khoản 2 Điều 26 Luật Tố tụng Hiến pháp, đối với các vụ án được chọn để tranh luận bằng lời, phán quyết phải được công bố trong vòng ba tháng sau khi kết thúc tranh luận bằng lời; trong trường hợp cần thiết, thời hạn này có thể được gia hạn thêm hai tháng. Vào ngày 12 tháng 7, Tòa án Hiến pháp đã thông báo rằng vụ án liên quan đến án tử hình sẽ được gia hạn thời gian công bố phán quyết theo quy định tại phần sau của khoản 2 Điều 26 Luật Tố tụng Hiến pháp.
—
Theo quy định tại khoản 2 Điều 26 của Luật Tố tụng Hiến pháp, các vụ án đã được tranh luận bằng lời sẽ phải công bố phán quyết trong vòng ba tháng sau khi kết thúc tranh luận. Tuy nhiên, nếu thấy cần thiết, thời hạn này có thể được kéo dài thêm hai tháng. Vào ngày 12 tháng 7, Tòa án Hiến pháp Việt Nam đã thông báo rằng vụ án liên quan đến án tử hình sẽ được gia hạn thời gian công bố phán quyết theo quy định tại khoản 2 Điều 26 của Luật Tố tụng Hiến pháp.
Tòa án Hiến pháp tuyên bố vào ngày 16 tháng 9 rằng Tòa án Hiến pháp đã xét xử 111 Hiến pháp số 904052 và mời Wang Xinfu mời vụ kiện và các vụ kiện liên quan.
Theo thông tin từ Bộ luật Hình sự, Điều 271 khoản 1 quy định: “Người phạm tội giết người sẽ bị phạt tù chung thân, tử hình hoặc án tù từ 10 năm trở lên.” Trong khi đó, Điều 226 khoản 1 quy định: “Người phạm tội theo Điều 221, Điều 222… mà cố ý giết người sẽ bị phạt tử hình hoặc tù chung thân…” Điều 332 khoản 1 quy định: “Người phạm tội cướp mà cố ý giết người sẽ bị phạt tù chung thân hoặc tử hình.” Cuối cùng, Điều 348 khoản 1 quy định: “Người phạm tội theo khoản 1 Điều 348 mà cố ý giết người sẽ bị phạt tù chung thân hoặc tử hình.”
Những tội phạm cố ý giết người này được coi là loại tội phạm nghiêm trọng nhất xâm phạm quyền sống, với hình phạt cao nhất là tử hình. Tuy nhiên, hình phạt tử hình chỉ được áp dụng trong những trường hợp tội phạm có tình tiết nghiêm trọng nhất và quá trình tố tụng hình sự phải tuân thủ các yêu cầu nghiêm ngặt nhất của hiến pháp. Trong phạm vi này, việc áp dụng luật pháp không vi phạm nguyên tắc bảo vệ quyền sống của người dân theo hiến pháp.
Vào ngày 21 tháng 4 năm Trung Hoa Dân Quốc 88, Điều 348 Khoản 1 của Luật Hình sự đã được sửa đổi và công bố, quy định rằng: “Người phạm tội theo Khoản 1 của Điều trước và cố ý giết nạn nhân sẽ bị xử tử hình.” Liên quan đến phần “bị xử tử hình”, không quan tâm đến các tình tiết phạm tội có đạt đến mức độ nghiêm trọng nhất hay không, tử hình vẫn là hình phạt duy nhất theo luật định, điều này không phù hợp với nguyên tắc trách nhiệm tội phạm của Hiến pháp. Trong phạm vi này, quy định này vi phạm tinh thần bảo vệ quyền sống của Hiến pháp.
Liên quan đến vụ án số 1, khi công tố viên, sĩ quan tư pháp hoặc cảnh sát tư pháp nghi ngờ người dân liên quan đến tội danh như trong vụ án số 1, người đó khi được triệu tập để thẩm vấn hoặc điều tra phải có luật sư hiện diện và có thể đưa ra ý kiến thay mặt cho họ. Bộ luật Tố tụng Hình sự chưa có quy định cụ thể về vấn đề này, dẫn đến vi phạm tinh thần bảo vệ quyền sống của người dân, quyền bào chữa của bị cáo và nguyên tắc tố tụng hợp pháp theo Hiến pháp. Các cơ quan liên quan phải sửa đổi các quy định liên quan theo tinh thần của quyết định này trong vòng 2 năm kể từ ngày tuyên bố. Nếu quá thời hạn mà chưa hoàn thành việc sửa đổi luật, công tố viên, sĩ quan tư pháp hoặc cảnh sát tư pháp phải tuân theo tinh thần đã nêu khi tiến hành điều tra hoặc thẩm vấn liên quan đến vụ án số 1. Tuy nhiên, các cuộc điều tra và thẩm vấn đã hoàn thành hoặc kết thúc theo quy trình pháp luật sẽ không bị ảnh hưởng bởi quyết định này.
Về vụ án được đề cập trong phần đầu của bản án, khi xét xử tại phiên tòa phúc thẩm, cần áp dụng chế độ bào chữa bắt buộc. Điều 388 của Bộ luật Tố tụng Hình sự quy định: “Quy định tại Điều 31 không áp dụng trong phiên tòa phúc thẩm.” Tuy nhiên, quy định này không nêu rõ rằng trong phiên tòa phúc thẩm đối với vụ án trong phần đầu của bản án, cũng nên có chế độ bào chữa bắt buộc. Trong phạm vi này, quy định vi phạm quyền sống của công dân, quyền tự vệ trong tố tụng hình sự và nguyên tắc thủ tục pháp lý hợp lệ được Hiến pháp bảo đảm. Do vậy, quy định này sẽ mất hiệu lực kể từ ngày bản án này được công bố. Các cơ quan liên quan cần sửa đổi quy định liên quan theo tinh thần của bản án này trong vòng 2 năm kể từ ngày bản án được công bố. Tòa án phúc thẩm xét xử vụ án trong phần đầu của bản án, từ ngày bản án này được công bố, phải áp dụng chế độ bào chữa bắt buộc.
—
Bản tin của phóng viên địa phương tại Việt Nam:
Về vụ án được đề cập trong phần đầu của bản án, khi xét xử tại phiên tòa phúc thẩm, cần áp dụng chế độ bào chữa bắt buộc. Điều 388 của Bộ luật Tố tụng Hình sự quy định: “Quy định tại Điều 31 không áp dụng trong phiên tòa phúc thẩm”. Tuy nhiên, quy định này không nêu rõ rằng chế độ bào chữa bắt buộc cũng nên áp dụng tại phiên tòa phúc thẩm đối với vụ án được đề cập trong phần đầu của bản án. Trong phạm vi này, quy định vi phạm quyền sống của công dân, quyền tự vệ trong tố tụng hình sự và nguyên tắc thủ tục pháp lý hợp lệ được Hiến pháp bảo đảm. Do vậy, quy định này sẽ mất hiệu lực kể từ ngày bản án này được công bố.
Các cơ quan liên quan cần sửa đổi quy định liên quan theo tinh thần của bản án này trong vòng 2 năm kể từ ngày bản án được công bố. Tòa án phúc thẩm xét xử vụ án trong phần đầu của bản án, từ ngày bản án này được công bố, phải áp dụng chế độ bào chữa bắt buộc.
Là một phóng viên địa phương tại Việt Nam, tôi xin viết lại bản tin sau đây bằng tiếng Việt:
**Liên quan đến vụ án tại thể văn bản đầu tiên, khi xét xử ở phiên tòa giám đốc thẩm, việc xét xử để tuyên án tử hình hoặc duy trì bản án tử hình của cấp dưới phải được tiến hành thông qua phiên điều trần miệng. Điều 389 khoản 1 của Bộ luật Tố tụng Hình sự quy định: “Bản án của Tòa án cấp giám đốc thẩm được thực hiện mà không cần điều trần miệng. Nhưng nếu Tòa án nhận thấy cần thiết, có thể yêu cầu điều trần.” Quy định này không nêu rõ việc Tòa án cấp giám đốc thẩm khi xét xử các vụ án tại thể văn bản đầu tiên phải tiến hành phiên điều trần miệng trước khi tự mình hoặc duy trì phán quyết án tử hình, trong phạm vi này, vi phạm quyền sống của người dân, quyền bào chữa của bị cáo và nguyên tắc quy trình pháp lý đúng đắn mà Hiến pháp bảo đảm. Các cơ quan liên quan phải sửa đổi quy định liên quan theo tinh thần của bản án này trong vòng 2 năm kể từ ngày tuyên án. Kể từ ngày tuyên án này, Tòa án cấp giám đốc thẩm xét xử vụ án tại thể văn bản đầu tiên phải tuân thủ theo tinh thần của bản án này.**
Toà án tối cao tuyên bố rằng các bản án tử hình phải được quyết định bởi sự nhất trí của tất cả các thẩm phán trong hội đồng xét xử ở mọi cấp toà. Hiện tại, luật tổ chức toà án không quy định việc này, dẫn đến xung đột với quyền sống của con người và nguyên tắc thủ tục pháp lý được bảo đảm bởi hiến pháp. Các cơ quan liên quan phải sửa đổi quy định trong vòng 2 năm kể từ ngày tuyên bố bản án này. Từ nay, các toà án ở tất cả các cấp khi xét xử các vụ án tử hình phải tuân theo quyết định này. Tuy nhiên, những bản án đã được tuyên trước khi có quyết định này sẽ không bị ảnh hưởng.
**Quy định hình phạt tử hình cho những người mắc bệnh tâm thần hoặc khuyết tật trí tuệ được thay đổi để phù hợp với Hiến pháp**
(Tin tức từ Hà Nội) – Theo như phán quyết mới nhất, đối với những vụ án mà bị cáo mắc các bệnh tâm thần hoặc khuyết tật trí tuệ trong thời điểm thực hiện hành vi phạm tội, không thể áp đặt hình phạt tử hình, nhằm đảm bảo nguyên tắc trách nhiệm hình sự theo Hiến pháp.
Các cơ quan liên quan đã được yêu cầu xem xét và sửa đổi các quy định liên quan trong vòng 2 năm kể từ ngày phán quyết được công bố. Trong thời gian chờ đợi việc sửa đổi luật, tòa án không được phép áp dụng hình phạt tử hình đối với những bị cáo có vấn đề về tâm thần hoặc khuyết tật trí tuệ, khiến khả năng nhận thức hành vi phạm pháp hoặc thực hiện hành vi theo nhận thức đó bị giảm sút rõ rệt.
Quyết định này nhằm tạo sự công bằng và phù hợp hơn với nguyên tắc trách nhiệm hình sự cũng như bảo vệ quyền lợi của những người có hoàn cảnh đặc biệt.
Về vụ án lần thứ nhất, tòa án đã phán quyết rằng đối với bị cáo mắc các rối loạn tâm thần hoặc khuyết tật trí tuệ khiến cho khả năng tự bào chữa trong quá trình xét xử bị suy giảm rõ rệt thì không thể áp dụng án tử hình. Điều này nhằm đảm bảo quyền sống, quyền bào chữa và nguyên tắc tố tụng pháp lý công bằng được quy định trong hiến pháp. Các cơ quan liên quan cần xem xét và sửa đổi các quy định hiện hành trong vòng 2 năm kể từ ngày tuyên án. Trước khi hoàn thành việc sửa đổi, tòa án không được áp dụng án tử hình đối với những bị cáo có rối loạn tâm thần hoặc khuyết tật trí tuệ dẫn đến khả năng tự bào chữa trong quá trình xét xử bị suy giảm rõ rệt.
09. Về vụ án thứ nhất, người bị tuyên án tử hình nếu có tình trạng rối loạn tâm thần hoặc khuyết tật trí tuệ khác, dẫn đến thiếu năng lực thi hành án thì không được thi hành án tử hình. Các quy định liên quan trong Bộ luật Tố tụng Hình sự và Luật Thi hành Án tù, đối với những người không đạt mức mất trí hoàn toàn nhưng vẫn có rối loạn tâm thần hoặc khuyết tật trí tuệ, hiện thiếu quy định về việc không được thi hành án tử hình. Trong phạm vi này, điều này mâu thuẫn với quyền sống và nguyên tắc quy trình pháp luật công bằng được bảo đảm bởi Hiến pháp. Các cơ quan có liên quan cần phải xem xét và sửa đổi các quy định liên quan trong vòng 2 năm từ ngày tuyên bố phán quyết này. Trước khi hoàn thành sửa đổi luật, các cơ quan liên quan không được thi hành án tử hình đối với những người có tình trạng rối loạn tâm thần hoặc khuyết tật trí tuệ dọc theo phạm vi thiếu năng lực thi hành án.
Vào ngày hôm nay, các bên liên quan đã đặt yêu cầu xem xét các bản án tử hình đã được phán quyết trước đây với lập luận rằng các vụ án đó không thuộc dạng nghiêm trọng nhất nhưng vẫn bị tuyên án tử hình. Điều này không phù hợp với nội dung của phán quyết mới nhất.
Nếu như cá nhân nào trong số các bên liên quan cho rằng đã xảy ra tình trạng trên, họ có thể yêu cầu Trưởng công tố viên kháng nghị đặc biệt lên Toà án Tối cao. Trưởng công tố viên cũng có quyền tự mình xem xét các bản án cuối cùng đã được phán quyết để xác định liệu có tình trạng trên hay không và quyết định có kháng nghị đặc biệt hay không.
Một sự kiện đáng chú ý vừa diễn ra liên quan đến việc khiếu nại tại tòa án tối cao về quyết định từ năm 89, trên cơ sở bản án hình sự số 2196. Theo quy định, người khiếu nại số 36 và 37 có quyền yêu cầu Tổng Chưởng lý đệ đơn kháng cáo đặc biệt. Tổng Chưởng lý cũng có thể tự mình quyết định đệ đơn kháng cáo đặc biệt nếu thấy cần thiết. Tòa án Tối cao, sau khi hủy bỏ bản án trên, sẽ phải tuân theo ý nghĩa của bản án hiện tại để áp dụng quy định trong vụ án này và ra quyết định.
Chúng tôi sẽ tiếp tục cập nhật thông tin chi tiết về vụ việc này.
Với tư cách là phóng viên địa phương tại Việt Nam, tôi xin tóm tắt và viết lại tin tức sau đây bằng tiếng Việt:
Các đương sự trong vụ án này có thể yêu cầu Viện trưởng Viện kiểm sát tối cao kháng nghị theo thủ tục giám đốc thẩm đối với các phán quyết cuối cùng đã được áp dụng theo Điều 388 và Khoản 1, Điều 389 của Bộ luật Tố tụng Hình sự. Viện trưởng Viện kiểm sát tối cao cũng có thể tự mình kháng nghị theo thủ tục giám đốc thẩm. Tuy nhiên, nếu các phán quyết cuối cùng đã được xét xử bằng phương thức tranh tụng công khai và có sự tham gia của luật sư bào chữa, thì không áp dụng biện pháp cứu xét cá nhân nêu trên.
Bản tin:
Thưa quý vị, chúng tôi đã nhận được thông tin liên quan đến một vụ việc pháp lý đáng chú ý. Cụ thể, các đương sự đã yêu cầu xem xét lại các bản án đã kết thúc và có hiệu lực. Theo các quy định liên quan của Luật Tổ chức Tòa án, nếu có bằng chứng cho thấy các bản án này không được đưa ra theo quyết định nhất trí, mỗi bên liên quan có quyền yêu cầu Viện trưởng Viện Kiểm sát Nhân dân Tối cao kháng nghị theo thủ tục đặc biệt. Viện trưởng Viện Kiểm sát Nhân dân Tối cao cũng có thể tự mình kháng nghị theo thủ tục này.
Thông tin mới nhất cho thấy, các bên liên quan đang thu thập bằng chứng để chứng minh rằng các bản án trên không được quyết định nhất trí, nhằm mở đường cho việc kháng nghị theo thủ tục đặc biệt. Chúng tôi sẽ tiếp tục cập nhật thông tin này trong các bản tin tiếp theo.
Các cơ quan liên quan phải tuân theo nội dung phán quyết thứ tám của bản án trước khi hoàn tất việc sửa đổi pháp luật. Cho tới khi việc sửa đổi hoàn tất, các bản án tử hình của người kháng cáo nêu trên không được thi hành. Sau khi việc sửa đổi hoàn tất, những người kháng cáo này có thể yêu cầu Viện trưởng Viện Kiểm sát Nhân dân Tối cao kháng nghị theo thủ tục đặc biệt, hoặc Viện trưởng Viện Kiểm sát Nhân dân Tối cao có thể tự khởi xướng kháng nghị theo chức trách của mình.
Các đối tượng nộp đơn kháng nghị gồm: người kháng nghị thứ mười hai dựa vào bản án hình sự số 5659 năm 99 của Tòa án tối cao, người kháng nghị thứ mười ba dựa vào bản án hình sự số 6514 năm 100 của Tòa án tối cao, và người kháng nghị thứ mười bốn dựa vào bản án hình sự số 2392 năm 102 của Tòa án tối cao. Các quy định pháp luật áp dụng trong các bản án này không phù hợp với ý nghĩa của phán quyết thứ tám.
Nội dung bản tin được chúng tôi ghi nhận với sự chính xác và đầy đủ để đảm bảo truyền tải đúng thông tin tới bạn đọc.
Tòa án Tối cao, nếu xác nhận Viện trưởng Viện Kiểm sát Nhân dân Tối cao đệ trình kháng nghị đặc biệt mà có lý do và hủy bỏ bản án gốc, thì các đương sự đang bị tạm giam sẽ được tòa án có thẩm quyền xử lý việc tạm giam theo quy định của pháp luật. Thời gian và số lần tạm giam theo quy định tại các khoản 2 đến khoản 4 của Điều 5 Luật Tố tụng Hình sự và thời gian 8 năm theo quy định tại Điều 7 của cùng luật sẽ được tính lại từ khi Tòa án Tối cao hủy bỏ bản án gốc theo Điều 447 của Luật Tố tụng Hình sự.
16. Các phần yêu cầu khác của những người yêu cầu trong trường hợp này không được chấp nhận.
Nội dung này tương đương với việc thông báo rằng các phần yêu cầu khác từ các bên liên quan trong vụ việc này đã không được chấp nhận.
17. Đối với phần yêu cầu áp dụng biện pháp tạm thời của các bên yêu cầu trong vụ việc này, tất cả đều bị bác bỏ.
In Vietnamese:
“Tất cả các yêu cầu áp dụng biện pháp tạm thời của các bên liên quan trong vụ việc này đều bị bác bỏ.”
Để tìm hiểu chi tiết về án tử hình và những thông tin liên quan, hãy cùng tìm hiểu về vấn đề ‘Diễn giải Hiến pháp về án tử hình’ là gì và những kết quả có thể xảy ra từ việc này. Dưới đây là bài viết dưới dạng Hỏi & Đáp về án tử hình.
Án tử hình và diễn giải Hiến pháp (gọi tắt là ‘diễn giải Hiến pháp về án tử hình’) là việc Tòa án Hiến pháp xem xét lại tính hợp hiến của án tử hình. Kết quả của việc này có thể rất đa dạng và phụ thuộc vào từng quốc gia cũng như bối cảnh chính trị, xã hội khác nhau. Dưới đây là 5 câu hỏi thường gặp về vấn đề này:
1. **Diễn giải Hiến pháp về án tử hình là gì?**
Diễn giải Hiến pháp về án tử hình là việc Tòa án Hiến pháp xem xét liệu án tử hình có vi phạm Hiến pháp hay không. Điểm nhấn là việc này không phải chỉ là xem xét luật pháp hiện hành mà còn là đánh giá tính nhân đạo, quyền con người và các yếu tố liên quan khác.
2. **Kết quả của diễn giải có thể là gì?**
Có thể có ba kết quả chính:
– Tòa án tuyên bố án tử hình hợp hiến và vẫn giữ nguyên như hiện tại.
– Tòa án tuyên bố án tử hình vi hiến và từ đó dẫn đến việc bãi bỏ án tử hình.
– Tòa án khuyến nghị thay đổi, điều chỉnh án tử hình thay vì bãi bỏ hoàn toàn.
3. **Thái độ của Đảng Dân chủ hiện tại về vấn đề này như thế nào?**
Dù đã viết ‘bãi bỏ án tử hình’ vào chương trình hành động của Đảng, Đảng Dân chủ hiện tại vẫn giữ thái độ khá thận trọng và cho rằng cần phải có nhiều biện pháp hỗ trợ và chuẩn bị kỹ lưỡng.
4. **Quan điểm của bà Hoàng San San như thế nào?**
Bà Hoàng San San cho rằng vấn đề này không phải chỉ đơn giản là lựa chọn giữa 0 và 1. Điều đó nghĩa là việc có nên bãi bỏ án tử hình là vấn đề phức tạp và cần xem xét dưới nhiều góc độ.
5. **Số phận của 37 tử tù sẽ ra sao?**
Quyết định diễn giải Hiến pháp về án tử hình có thể ảnh hưởng trực tiếp đến số phận của 37 tử tù. Nếu án tử hình bị tuyên là vi hiến, các tử tù này có thể thoát khỏi án tử. Ngược lại, nếu án tử hình vẫn được giữ, họ sẽ tiếp tục chịu án tử.
Nhìn chung, diễn giải Hiến pháp về án tử hình là một vấn đề nhạy cảm và phức tạp, đòi hỏi sự cân nhắc cẩn trọng từ mọi phía, từ các chính trị gia, tòa án cho đến người dân.
Để có cái nhìn chi tiết hơn về vấn đề này, bạn có thể theo dõi các tin tức và thông tin liên quan từ các nguồn tin uy tín.