Hằng ngày cũng giống như những người trẻ hiện đại thích xem phim dài tập, Trang Huệ Khiết có mẹ là người mới định cư đến từ Việt Nam. Cô ấy chưa bao giờ cảm thấy mình có sự khác biệt so với người khác. Ngược lại, có những lúc cô còn cảm thấy rất vui vì mẹ là người Việt Nam, vì có thể thường xuyên đi về Việt Nam cùng mẹ, luôn được đi máy bay, đến những nơi khác nhau chơi, ăn những món ăn khác nhau. Món cô ấy thích nhất là phở bò. Những kỷ niệm tươi đẹp này đã làm phong phú thêm cuộc sống tuổi thơ của Huệ Khiết.
Chị Huệ Như, sinh viên của Đại học Công nghiệp Vạn Hải, đã tham gia chương trình phát thanh “Thế giới mới đa dạng” của kế hoạch USR Đại học Trường Canh. Trong buổi phỏng vấn, chị chia sẻ rằng vào mỗi kỳ nghỉ hè, chị cùng mẹ về thăm quê tại Việt Nam. Chị nhớ rằng Việt Nam trước đây là một đất nước không quá phát triển, giao thông cũng rất bất tiện. Tuy nhiên, chị nhận thấy rằng trong những năm gần đây, Việt Nam đã tiến bộ rất nhiều. Chẳng hạn, nhà của cậu chị nằm ngay trung tâm thành phố Hồ Chí Minh, hầu như có mọi thứ cần thiết. Điều làm chị ấn tượng nhất là xung quanh nhà cậu có hơn 5 cửa hàng trà sữa trân châu, một cảnh tượng rất thú vị.
Còn nhà bà ngoại tuy cũng nằm gần khu trung tâm nhưng so với sự nhộn nhịp của nhà cậu, nhà bà ngoại giống như ở một thị trấn nhỏ. Nhà bà lại nằm gần những ngôi mộ, hồi nhỏ chị thấy rất yên tĩnh và có phần đáng sợ, nhưng bây giờ chị thấy rất thanh bình, không có tiếng còi xe ồn ào. Điều làm chị thấy phiền nhất có lẽ là muỗi rất nhiều, mỗi lần về Việt Nam chị đều phải mang theo thuốc bôi chống muỗi cắn.
Cha mẹ của Huệ Tiệp đều làm việc ở nhà máy, cả hai người đều ra khỏi nhà từ lúc bảy giờ rưỡi sáng. Bố cô ấy tan làm lúc bốn giờ chiều, còn mẹ thì ngày nào cũng phải làm thêm giờ đến chín giờ tối mới về. Tiệp nhìn thấy sự vất vả của bố mẹ nên cô càng mong đợi bản thân phải học hành chăm chỉ hơn.
Khi còn học trung học, em đã tham gia các câu lạc bộ, thường xuyên đến các viện dưỡng lão hoặc một số tổ chức khác để quan tâm và giúp đỡ người khác. Lúc đó, em nhận ra rằng mình rất thích hỗ trợ người khác và rất thích thú trong quá trình giúp đỡ người khác. Vì vậy, em đã đặt mục tiêu chọn ngành Dược hoặc Điều dưỡng. Sau khi có kết quả, em đã được trúng tuyển vào ngành Điều dưỡng của Đại học Khoa học và Công nghệ Trường Canh.
—
Khi còn học trung học, em đã tham gia các câu lạc bộ và thường xuyên đến các cơ sở giáo dục hoặc một số tổ chức khác để quan tâm, giúp đỡ người khác. Lúc đó, em nhận ra rằng mình rất thích hỗ trợ người khác và rất thích thú trong quá trình giúp đỡ này. Vì vậy, em đã đặt mục tiêu chọn ngành Dược hoặc Điều dưỡng. Và sau khi có kết quả từ kỳ thi, em đã trúng tuyển vào ngành Điều dưỡng của Đại học Khoa học Công nghệ Trường Canh.
Đại học Chang Geng có một chương trình danh dự, cung cấp cho sinh viên “Học bổng Yushan” và “Học bổng Baichuan” cho sinh viên.Zhuang Huijie không biết lúc đầu.Hóa ra, điểm kiểm tra khoa học của Zhuang Huijie đã đạt được tiêu chuẩn để đăng ký các nghiên cứu danh dự trong học bổng Baichuan và sau khi vào trường, kết quả tiếp tục duy trì kết quả tuyệt vời. học kỳ.
Một sinh viên vừa hoàn thành kỳ thực tập mùa hè sau khi kết thúc năm hai. Vào tháng 7, cô đã thực tập tại Bệnh viện Chi Mei ở Liouying, và vào tháng 8, cô đã thực tập tại Bệnh viện Chang Gung ở Gia Nghĩa. Sau khi thực tập, cô nhận thấy rằng công việc thực sự rất vất vả, nhưng thực tế lâm sàng lại khá thú vị. Nó không cứng nhắc như những gì cô đã học trong trường, và cô có thể học cách giúp công việc trở nên hiệu quả hơn. Ngoài ra, điều cô thích nhất là gặp những bệnh nhân lịch sự; mỗi lần phát thuốc hoặc thay băng xong, họ đều mỉm cười và nói cảm ơn. Đó là lý do tại sao cô rất thích giúp người khác. Nhìn thấy họ hạnh phúc làm cô cũng cảm thấy hạnh phúc.
—
Một sinh viên đã hoàn thành kỳ thực tập mùa hè sau khi kết thúc năm học thứ hai. Tháng 7 vừa qua, sinh viên này đã thực tập tại Bệnh viện Chi Mei ở huyện Liouying, và vào tháng 8, cô tiếp tục kỳ thực tập tại Bệnh viện Chang Gung ở Gia Nghĩa. Sau kỳ thực tập, cô nhận thấy rằng công việc y tế thực tế rất vất vả, nhưng không kém phần thú vị so với khi học lý thuyết ở trường. Công việc thực tế dạy cho cô biết nhiều phương pháp giúp công việc trở nên hiệu quả hơn. Đặc biệt, điều cô yêu thích nhất là gặp gỡ những bệnh nhân có thái độ lịch thiệp. Mỗi lần phát thuốc hay thay băng xong, họ đều tươi cười và nói lời cảm ơn. Đây chính là lý do khiến cô yêu thích việc giúp đỡ người khác, bởi nhìn thấy nụ cười và niềm vui của bệnh nhân, cô cũng cảm thấy hạnh phúc theo.
Chị Huệ Tiết cung cấp một số lời khuyên cho các em học sinh, sinh viên tương lai muốn theo học ngành điều dưỡng. Chị cho biết, đây là một công việc ổn định và ít phải lo lắng về việc không có việc làm. Dù quá trình học có thể rất mệt mỏi và thực tập rất đau đớn, nhưng nếu cố gắng vượt qua, kết quả sẽ thuộc về bản thân. Cuối cùng, không có việc gì là nhẹ nhàng cả. Hơn nữa, chị cũng nhận thấy rằng đầu tư vào việc học ngành điều dưỡng mang lại lợi nhuận khá cao, học càng nhiều, ghi nhớ càng nhiều, thì khi làm việc tại các bệnh viện sẽ càng thuận lợi hơn.
Đề cập đến ước mơ tương lai, đôi mắt của Huệ Tiệp lộ ra ánh sáng hy vọng với mong muốn kiếm được nhiều tiền để gia đình có thể sống cuộc sống không lo âu, đủ đầy áo cơm, thậm chí có thể thường xuyên đi du lịch nước ngoài. Bởi vì bố mẹ cô ấy hàng ngày rất vất vả cho cuộc sống, không có nhiều thời gian để đi chơi. Khi có khả năng, cô ấy muốn đền đáp công ơn của họ một cách xứng đáng.