Phán quyết của Tòa án hạt Penghu trong phiên sơ thẩm đã chỉ ra rằng vào tháng 5 năm 1997 Dương lịch, bà Vương đã tới Bệnh viện Tổng hợp Ba quân, chi nhánh Penghu để khám do cảm lạnh. Sau khi được bác sĩ Châu thăm khám, bà được chẩn đoán mắc bệnh viêm thận cấp tính và đã nhập viện để điều trị.
Dưới sự chỉ đạo của bác sĩ Zhou, nữ y tá họ Bao đã tiêm kháng sinh thế hệ thứ ba vào túi dịch truyền cho bệnh nhân nữ họ Wang. Ngoài ra, do kết quả xét nghiệm máu cho thấy bệnh nhân Wang có tình trạng hạ canxi huyết, bác sĩ Zhou đã chỉ thị cho nữ y tá tiêm gluconate calcium vào túi dịch truyền để điều chỉnh lại lượng canxi trong máu cho bệnh nhân.
Không lâu sau đó, chị Wang phải đối mặt với các triệu chứng huyết áp giảm, động kinh và sốc. Mặc dù đã được cấp cứu, chị vẫn không tỉnh lại và sau đó được chuyển đến một bệnh viện khác để điều trị. Khi ra viện, do tổn thương não bởi thiếu oxy, chị Wang bị liệt và không thể tự chăm sóc bản thân.
Gia đình bà Wang đã đệ đơn kiện, cho rằng ông Zhou không chờ đủ 48 giờ đã chỉ định sử dụng kết hợp kháng sinh thế hệ thứ ba với gluconat canxi để điều trị. Bên cạnh đó, bà Bao đã không chú ý rửa sạch túi đựng thuốc nhỏ giọt, dẫn đến tình trạng thuốc kết tủa khi trộn lẫn nhau, nhưng bà ấy đã không quan tâm đến việc đường dẫn truyền dịch bị tắc nghẽn, lại tiếp tục điều chỉnh để tăng tốc độ truyền nhanh hơn. Cả hai bị cho là có sơ suất trong quá trình này, và bệnh viện, là nơi sử dụng lao động của họ, phải chịu trách nhiệm bồi thường thiệt hại liên đới.
Tại phiên tòa sơ thẩm, việc xác định lỗi của anh Chou và chị Bao đã buộc họ phải chịu trách nhiệm bồi thường liên đới với bệnh viện. Tuy nhiên, vụ án sau khi được kháng cáo đã được Tòa án Cao cấp của Đài Loan tại Kaohsiung phúc thẩm. Tòa án này đã kết luận rằng chị Bao không có lỗi và quyết định chỉ anh Chou cùng bệnh viện phải chịu trách nhiệm bồi thường.
Vụ kiện đã hai lần bị Tòa án tối cao hủy bỏ và yêu cầu Tòa án cấp cao tại Kaohsiung xem xét lại. Cả hai phiên tòa xem xét lại lần thứ nhất và lần thứ hai đều kết luận rằng các bác sĩ, y tá và bệnh viện không có lỗi, và đã sửa án để miễn bồi thường. Sau khi kháng cáo, Tòa án tối cao đã lần thứ ba yêu cầu xem xét lại.
Tòa án cấp phúc thẩm chỉ ra rằng anh Châu không để ý đến cảnh báo rằng không được tiêm dung dịch có chứa canxi trong 48 giờ sau khi sử dụng kháng sinh thế hệ thứ ba; trong khi đó, chị Bảo không chú ý rửa sạch bộ dụng cụ truyền dịch và khi phát hiện đường truyền bị tắc nghẽn hoặc dung dịch truyền dịch bị đục, cần phải ngừng truyền dịch, nhưng lại tiếp tục dùng kim để thông tắc đường truyền dịch, làm tăng tốc độ truyền dịch.
Tòa phúc thẩm đã xác định rằng hành vi xử lý y tế của ông Zhou và bà Bao đã vi phạm nghĩa vụ chú ý cần thiết trong y tế, vượt quá phạm vi quyết định chuyên môn lâm sàng hợp lý, và có mối quan hệ nhân quả với tình trạng liệt của bà Wang. Bên cạnh đó, bệnh viện không thực hiện đúng nghĩa vụ giám sát của người sử dụng lao động, vì vậy tòa án đã quyết định bệnh viện phải cùng với ông Zhou và bà Bao bồi thường liên đới số tiền hơn 15,51 triệu đồng.
Sau khi xem xét các bản án phúc thẩm, Tòa án tối cao đã nhận định rằng không có sai sót nào trong phán quyết sơ thẩm. Cách đây không lâu, Tòa đã từ chối đơn kháng cáo, từ đó quyết định vụ án đã chính thức được đóng lại. (Biên tập viên: Phương Phạm) 1130509
Hãy đóng vai là một phóng viên địa phương ở Việt Nam, viết lại tin tức trên bằng tiếng Việt:
“Sau khi xét xử phúc thẩm, Tối cao Pháp viện đã xác định rằng quyết định của phiên tòa sơ thẩm là chính xác mà không có bất kỳ lỗi nào. Mới đây, họ đã bác bỏ đơn kháng cáo, qua đó kết thúc vụ án này một cách chính thức. (Biên tập viên: Phương Phạm)1130509”